Soạn bài Tiếng mẹ đẻ, nguồn phóng thích những dân tộc bị áp bức – Soạn văn 11

Bạn đang xem: Soạn bài Tiếng mẹ đẻ, nguồn phóng thích những dân tộc bị áp bức – Soạn văn 11 tại Giới Trẻ Câu 1. Nguyễn An Ninh phê phán những hành vi nào …

Soạn bài Tiếng mẹ đẻ, nguồn phóng thích những dân tộc bị áp bức – Soạn văn 11
Bạn đang xem: Soạn bài Tiếng mẹ đẻ, nguồn phóng thích những dân tộc bị áp bức – Soạn văn 11 tại Giới Trẻ

Câu 1. Nguyễn An Ninh phê phán những hành vi nào của thói “Tây hóa”?

Hồi đáp:

Trong bài, Nguyễn An Ninh kịch liệt phê phán lối học chạy theo “Tây hóa”:

– Đó là: “Nhiều người An Nam thích bập bẹ năm ba tiếng Tây hơn là diễn đạt ý mình một cách mạch lạc bằng ngôn ngữ của mình”, vì họ coi đó là “dấu hiệu của tầng lớp quý tộc”.

– Nhiều người khác bắt chước “phong cách kiến ​​trúc và trang trí lai tạp” của phương Tây. Theo tác giả: “Nhiều người An Nam Tây hóa ngày nay nghĩ rằng khi họ kết hợp sự tầm thường của phong tục châu Âu, họ sẽ khiến đồng bào của họ tin rằng họ đã được đào tạo theo phong cách phương Tây.” Tuy nhiên, trên thực tế, họ “chưa có văn minh gì”. Không những thế, “Việc từ bỏ văn hóa của tổ tiên và tiếng mẹ đẻ hẳn làm cho tất cả người An Nam lo lắng cho giống nòi”.

Câu 2. Theo tác giả, tiếng nói có tầm quan trọng như thế nào đối với vận mệnh của dân tộc?

Hồi đáp:

Theo tác giả, tiếng nói vô cùng quan trọng đối với vận mệnh dân tộc. “Tiếng nói là bảo vệ quý giá nhất cho nền độc lập của các dân tộc, là nhân tố quan trọng nhất góp phần giải phóng các dân tộc bị trị”.

– Ý kiến ​​của tác giả là hoàn toàn có cơ sở bởi:

+ Tiếng nói là tâm thức của dân tộc, là văn hóa của dân tộc và như chính tác giả đã khẳng định: “nếu người An Nam tự hào giữ gìn tiếng nói của mình và ra sức làm phong phú nó, để có thể phổ biến ở An Nam những đạo lý và triết học khoa học của châu Âu, việc giải phóng dân tộc An Nam chỉ còn là vấn đề thời gian, người An Nam nào vứt bỏ tiếng nói của mình đương nhiên là từ chối hy vọng giải phóng [,..]. vì vậy đối với người An Nam chúng tôi, từ chối tiếng mẹ đẻ là từ chối quyền tự do của mình.

Câu 3. Căn cứ vào đâu để tác giả xác định ngôn ngữ “nước ta” không nghèo?

Hồi đáp:

Tác giả đưa ra ba ví dụ để khẳng định ngôn ngữ nước mình không nghèo:

– “Tiếng nói của Nguyễn Du nghèo hay giàu?”. Tác giả đặt ra một câu hỏi khẳng định. Giọng văn của Nguyễn Du là giọng chủ đạo trong Truyện Kiều – một kiệt tác văn học được đánh giá là đã thể hiện sâu sắc, phong phú nhiều mặt của đời sống con người, đặc biệt là đời sống nội tâm.

Truyện Kiều là một ví dụ về sự thể hiện tài tình của giọng điệu mà không ai có thể phủ nhận. Đó là một lập luận hoàn toàn thuyết phục.

– Tác giả tiếp tục nêu câu hỏi mang tính khẳng định: “Tại sao người An Nam có thể dịch tác phẩm của Trung Quốc sang nước mình, mà lại không viết được tác phẩm tương tự?”. Một suy luận rất logic và hoàn toàn hợp lý. Trung Quốc rộng lớn và được coi là một trong những cái nôi văn hóa của toàn cầu. Tác phẩm văn học của họ phong phú và sâu sắc, nhưng tiếng nói của chúng ta vẫn có thể lay động tất cả những điều tưởng chừng như quá lớn lao đó. Tiếng An Nam cũng đã làm như vậy, theo tác giả, không có lý do gì chúng ta không viết được những tác phẩm tương tự (vì tiếng nói của chúng ta dư sức diễn đạt).

– Luận cứ thứ ba mà tác giả đưa ra đơn giản hơn tất cả. Nó hướng người ta đến hành động và nếu ai hoài nghi, thậm chí có thể xem xét lại bất cứ lúc nào: “Ở An Nam, cũng như mọi nơi khác, nguyên tắc này có thể được áp dụng: Điều gì người suy nghĩ kỹ sẽ diễn đạt rõ ràng, và dễ tìm lời để nói. nói.”

Câu 4. Tác giả suy nghĩ như thế nào về mối quan hệ giữa ngoại ngữ và tiếng “nước nhà”?

Hồi đáp:

– Phê phán người phương Tây, nhưng Nguyễn An Ninh không phủ nhận tiếng nói ngoại lai. Theo tác giả: “Chúng ta không thể trốn tránh châu Âu, vai trò dẫn đường của giới trí thức buộc họ phải biết ít nhất một ngôn ngữ châu Âu thì mới hiểu được châu Âu”. Như vậy, theo tác giả, rõ ràng muốn nước nhà độc lập thì phải hiểu nước ngoài, nhưng muốn hiểu họ thì trước hết phải nắm được tiếng nói của họ. Không thể phủ nhận, sự hài hòa của thế giới là một điều tất nhiên.

– “Tuy nhiên, nhu cầu biết một ngôn ngữ châu Âu hoàn toàn không có nghĩa là phải từ bỏ tiếng mẹ đẻ. ngược lại, ngoại ngữ mà chúng ta học phải làm phong phú thêm ngôn ngữ của chính chúng ta”.

Bản quyền bài viết thuộc về trường THPT TP Sóc Trăng. Mọi sao chép đều là gian lận!

Nguồn chia sẻ: Trường Cmm.edu.vn (thptsoctrang.edu.vn)

Bạn thấy bài viết Soạn bài Tiếng mẹ đẻ, nguồn phóng thích những dân tộc bị áp bức – Soạn văn 11 có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Soạn bài Tiếng mẹ đẻ, nguồn phóng thích những dân tộc bị áp bức – Soạn văn 11 bên dưới để Blog Giới Trẻ có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: gioitre.biz của Blog Giới Trẻ

Nhớ để nguồn bài viết này: Soạn bài Tiếng mẹ đẻ, nguồn phóng thích những dân tộc bị áp bức – Soạn văn 11 của website gioitre.biz

Chuyên mục: Văn Học

Xem thêm bài viết hay:  Dàn ý Phân tích sức sống tiềm tàng của nhân vật Mị trong truyện Vợ chồng A Phủ hay nhất (2 mẫu)

Viết một bình luận